Có những thứ không phải của mình:
*Giữ lại cũng sẽ mất...
*Giành giật cũng sẽ hư...
- Vậy thì thôi hãy trả nó về đúng nơi của nó.
- Con người cũng vậy,
càng ràng buộc,
càng giữ chặt thì càng mất.
- Cứ buông tay cho người ta đi,
nếu thực sự yêu mình thì sẽ quay lại,
trân trọng và giữ gìn...
Ngôn ngữ của con gái:
- Nếu cô ấy không gửi tin nhắn cho bạn…
- Là bởi vì cô ấy đang chờ những tin nhắn từ bạn
- Nếu cô ấy giận bạn và bỏ đi… Hãy theo cô ấy
- Khi cô ấy im lặng… Hãy quan tâm và hỏi cô ấy có chuyện gì đã xảy ra
- Khi cô ấy cấm bạn tới gần… Hãy cho cô ấy thấy sự chăm sóc
của bạn
- Khi cô ấy đẩy bạn ra… Hãy kéo cô ấy lại
- Khi bạn nhìn thấy cô ấy khóc… Hãy lau nước mắt và hỏi cô ấy vì sao
- Khi cô ấy nói bạn “Đi đi!” Hãy lại gần và ôm cô ấy!
Nhớ nhé các chàng trai!
Im lặng :
• Không phải là "Vô Cảm"
• Mà là "Không Xác Định" được cảm xúc...
Buông tay :
• Không có nghĩa là "Bỏ Cuộc"
• Mà là "Không Đủ Sức" để níu giữ...
Ra đi :
• Không phải là "Hết Yêu"
• Mà là để cho ai đó "Bắt Đầu"
• Một ''Hạnh Phúc mới''...tốt đẹp hơn....!
Đừng bao giờ :
... im lặng...
... Không trả lời ...
.... hoặc .... trả lời cộc lốc.
vs tin nhắn của người yêu thương bạn.
Vì ....có thể một ngày bạn sẽ không còn những tin nhắn yêu thương để đọc nữa...
Nếu bạn tỏ ra quá thờ ơ, lạnh nhạt khi người ta quan tâm bạn quá nhiều thì....
- Bạn sai rồi, thử đặt mình vào vị trí của người ta đi...
- Bạn sẽ hiểu:
...* Sự im lặng của người đó.....
...* Có sức tàn phá thế nào trong trái tim bạn.....
...* Rồi bạn sẽ thấy vị đắng và nỗi buồn vô hạn...
...* Và khi người ta đã im lặng thì...
...* Sự quan tâm đó không bao giờ quay lại...
...* Sự quan tâm đó sẽ chẳng dành cho bạn nữa đâu ...
- Bởi vì không ai có thể yêu mãi 1 người khi người kia cứ mãi vô tâm như vậy...
- Mọi vật đều có qui luật của riêng nó...
- Tình yêu vốn không ngoại lệ:
- Có ko trân trọng, vụt bay đừng kiếm tìm !!
Nhớ nhé :
- Đừng bao giờ đánh rơi hạnh phúc trong sự im lặng...
- Đừng làm điều gì để qua năm tháng ta phải ngồi trông nỗi cô đơn và ước thời gian quay lại...
- HÃY TRÂN TRỌNG NHỮNG GÌ MÌNH ĐANG CÓ BẠN NHÉ !!!
Triệu chứng của bệnh yêu thật lòng là
- Hay nghĩ linh tinh
- Hay ghen
- Ích kỷ
- Hay khóc
- Đặc biệt là hay buồn & giận vô cớ
Hướng điều trị là
- Bệnh nhân cần được giải thích
- Cần lòng tin
- Yêu thương thật nhiều
- Cần được lắng nghe
- Và tuyệt đối không được để bệnh nhân "bơ vơ một mình"
Từ khi anh ra đi...
Em trở thành một diễn viên xuất sắc - một người luôn cười
Ai cũng nghĩ em thật mạnh mẽ, em quên anh rồi
Nhưng thật tệ khi màn đêm buông xuống thì cái mặt nạ ấy bị nước mắt xoá nhoà
Một sự thật em chẳng thể giấu
Chưa bao giờ em hết yêu a
Em thường kể với anh
Rằng cuộc đời sao mà trắc trở quá
Em miệt mài, em hối hả
Bon chen với những dối trá, lọc lừa
Em thường kể với anh
Rằng có những ngày mưa
Em thấy mình cô đơn hơn chiếc bóng
Tiếng mưa rơi hay tiếng lòng em vô vọng
Buốt lặng cả tiếng cười …
Em thường kể với anh
Rằng cuộc sống này chỉ như một trò chơi
Mà em chỉ là một người nhập vai nhỏ bé
Luật đời đâu phải lúc nào cũng kín kẽ
Em phải vượt qua – bằng những lý lẽ của riêng mình
Em thường kể với anh
Rằng mỗi buổi bình minh
Em ước mình thức dậy bên một vòng tay ấm áp
Em sẽ nũng nịu, sẽ ngủ vùi thêm một lát
Sẽ có người xoa lưng cho em và hát
” Em là cơn gió mát của bầu trời … “
Em thường kể với anh
Rằng có những lúc mỏi mệt rã rời
Em chỉ muốn trở về nơi mình sinh ra, bỏ lại sau đời mọi ồn ã
Về với những cánh đồng xanh, những lũy tre già và những con đường làng vàng lá
Về mái nhà với những khoảng thời gian yên ả
Về nơi mà em sẽ có tất cả
Sẽ ôm em trước những nghiệt ngã của cuộc đời
Em thường kể với anh
Rằng em muốn nghỉ ngơi
Muốn được dựa vào người em tin tưởng nhất
Người sẽ không bao giờ bỏ em mà đi mất
Sẽ cho em tất cả yêu đương
Sẽ cùng em đi đến cuối con đường…
Em thường kể với anh
Rằng mình, vốn dĩ thật đáng thương …
Nhưng em ơi !
Cuộc đời, âu cũng vô thường lắm
Đâu phải bầu trời nào cũng xanh và đám mây nào cũng trắng
Đâu phải vạt nắng nào cũng ấm và cơn gió nào cũng êm
Em vẫn phải vượt qua nỗi cô quạnh của màn đêm
Vượt qua cả bão giông với nỗi cô đơn xâm chiếm
Có gì đâu em ơi !
Đừng ngần ngại mà hãy cứ yêu và dâng hiến
Hãy cứ sống và nở một nụ cười bất diệt
Những gì đã qua, hãy dành tặng lời vĩnh biệt
Vì cuộc sống này, hạnh phúc này mãi luôn bất biến
Sẽ luôn bên em – như mọi lúc em cần !
( Mạnh mẽ lên nào, thiên thần của anh … )
Tôi hỏi một ông lão:
-Cái nào quan trọng hơn? Yêu hay được yêu?
Ông lão trả lời:
-Cái nào quan trọng hơn đối với một con chim, cánh trái hay cánh phải?
Tình yêu là phải xuất phát từ 2 phía. Yêu và đuợc yêu.
Cũng như đôi cánh của con chim. Phải đủ 2 cánh mới có thể bay được...
KHỔNG TỬ:
1. Tâm còn chưa thiện, phong thủy vô ích.
2. Bất hiếu cha mẹ, thờ cúng vô ích.
3. Anh em không hòa, bạn bè vô ích.
4. Làm việc bất chính, đọc sách vô ích.
5. Làm trái lòng người, thông minh vô ích.
Càng hiểu lòng người, càng muốn đi tu. Xã hội rối reng, lòng mình xáo trộn.
Mấy chục năm sống trên đời, điều khó nhất chính là hai chữ Tịnh Tâm.
Tự nhắc lại mình châm ngôn sống: "Hãy để tính cách trưởng thành nhờ những cơn gió ngược. Những cây mạnh mẽ nhất mọc từ những mảnh đất khắc nghiệt nhất!"`
Em Không Cần…
Em không cần anh yêu em say đắm, chỉ mong anh thương em chân thành…
Em không cần anh hiểu mọi điều em nói, em chỉ mong anh sẵn sàng nghe em chia sẻ…
Em không cần anh cho em thứ này thứ khác, chỉ mong anh đừng so đo, tính toán sự ngang giá với em…
Em không cần anh bên em sáng tối, gửi tin nhắn hay gọi điện thường xuyên, em mong anh trong một ngày gửi em vài dòng khi anh rảnh, để em biết em luôn ở đâu đó trong anh…
Em không cần anh đặt em vào vị trí số 1, em chỉ mong nếu có lựa chọn, anh hãy cho em được có trong những điều anh cân nhắc…
Em không cần anh ngọt ngào thơ văn, em chỉ mong mọi điều anh nói đều là đi từ con tim mình…
Em không cần anh làm em vui, chỉ mong anh đừng khiến em buồn…
Em không cần anh dẫn em đi khắp nơi và rêu rao đây là bạn gái anh, em chỉ mong, nếu ai đó hỏi, anh sẵn sàng nói rõ: “Ừ, cô ấy là người tôi yêu.”
Em không cần anh tỉ tê tâm sự với em mọi điều, em mong, lúc anh mệt, lúc anh nản lòng, hãy tìm đến em…và cho em được là người an ủi …
Em không cần anh nói yêu em hàng ngày, em chỉ mong, lúc em mềm lòng, lúc em yếu đuối hoài nghi, anh nói tiếng yêu cho em mạnh mẽ…
Những điều em không cần, không phải là những điều em không muốn.
Em không cần vì em biết chúng chẳng để làm gì giữa anh và em.
Còn những điều em mong, chính là điều em muốn. Anh hãy sống cuộc sống của anh, cho thật trọn vẹn và hết mình, em không yêu anh rồi đòi hỏi anh phải như ý em thích, và em không bước vào cuộc sống của anh để đòi một vị trí đỉnh cao của sự quan tâm hay săn đón.
Em đi bên anh, đi cùng anh, để lắng nghe, để chia sẻ, để cùng vui và cùng buồn. Để cùng mơ ước và để cùng cố gắng.
Yêu là nhận ra con người mình từ chính đối phương.
Yêu là để giúp nhau hoàn thiện và sống tốt.
Vậy nên anh à, hãy cứ xem em là người em, người bạn, người anh thương, rồi mới là người anh yêu. Cứ vậy đi nhé.
Anh có biết: “Một tình yêu đích thực phải chứa đựng tình thương, phải có thái độ muôn hiến tặng và chia sớt để nâng đỡ cuộc đời nhau…”
Hãy yêu như yêu lần đầu...
Xin nâng đỡ đời nhau...
Bằng con tim hiểu biết...
Lo sợ gì thương đau...